Truyện Tiếng vọng của núi
Đang đi chơi trong núi, gấu con chợt nhìn thấy một hạt dẻ. Gấu con vui mừng reo lên: “A!”. Ngay lập tức, có tiếng “A!” vọng lại. Gấu con ngạc nhiên kêu to: “Bạn là ai?”. Lại có tiếng vọng từ vách núi: “Bạn là ai?”. Gấu con hét lên: “Sao không nói cho tôi biết?”. Núi cũng đáp lại như vậy. Gấu con bực tức: “Tôi ghét bạn”. Khắp nơi có tiếng vọng: “Tôi ghét bạn”. Gấu con tủi thân, òa khóc.
Về nhà, gấu con kể cho mẹ nghe. Gấu mẹ cười bảo: “Con hãy quay lại và nói với núi: “Tôi yêu bạn”. Gấu con làm theo lời mẹ. Quả nhiên có tiếng vọng lại: “Tôi yêu bạn”. Gấu con bật cười vui vẻ.

Bài học rút ra: Muốn nhận lại sự yêu thương, quan tâm và quý mến của mọi người thì chính con cũng phải đối xử với mọi người xung quanh y như vậy. Nếu con cư xử không tốt với mọi người thì con chỉ nhận lái sự chán ghét và khó chịu.
Xem thêm:
Kiến và chim bồ câu
Một con Kiến không may bị rơi xuống nước. Nó vùng vẫy và la lên:
– Cứu tôi với, cứu tôi với!
Nghe tiếng kêu cứu của Kiến, Bồ Câu nhanh trí nhặt một chiếc lá thả xuống nước. Kiến bám vào chiếc lá và leo lên được bờ.
Một hôm, Kiến thấy người thợ săn đang ngắm bắn Bồ Câu. Ngay lập tức, nó bò đến, cắn vào chân anh ta. Người thợ săn giật mình. Bồ Câu thấy động liền bay đi.
Bồ Câu tìm đến chỗ Kiến, cảm động nói:
– Cảm ơn cậu đã cứu tớ.
Kiến đáp:
– Cậu cũng giúp tớ thoát chết mà.
Cả hai đều rất vui vì đã giúp nhau.
Bài học rút ra: Hãy luôn giúp đỡ người khác khi có thể và luôn ghi nhớ biết ơn người khác khi được giúp đỡ. Có thể người con giúp vào ngày hôm nay chính lại là người giúp con vào ngày mai.